Khối G7 (Group of Seven) là diễn đàn của bảy cường quốc công nghiệp lớn trên thế giới, kèm theo đó là các giải pháp thúc đẩy kinh tế hàng đầu. G7 bao gồm những quốc gia nào? Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu và các thông tin liên quan qua bài viết này!
G7 được thành lập vào năm 1976. Canada tham gia vào nhóm G6 trước đây gồm Pháp, Đức, Ý, Nhật Bản, Hoa Kỳ và Vương quốc Anh. Bảy bộ trưởng của bảy quốc gia thành viên gặp nhau nhiều lần trong năm để thảo luận, trao đổi các chính sách kinh tế và đề ra các chiến lược bảo vệ, định hướng và dẫn dắt nền kinh tế toàn cầu.
Mục đích chính của G7 là thảo luận và đôi khi cùng hành động để giúp giải quyết các vấn đề toàn cầu, đặc biệt là các vấn đề kinh tế. Nhóm G7 đã thảo luận về cuộc khủng hoảng tài chính, hệ thống tiền tệ và các cuộc khủng hoảng lớn trên thế giới, chẳng hạn như cuộc khủng hoảng thiếu dầu.
Khi có cơ hội hành động chung, G7 cũng đưa ra các hành động để giải quyết các vấn đề và khủng hoảng. Đôi khi, G7 cũng hoạt động để giảm nợ của các nước đang phát triển. Năm 1996, G7 và Ngân hàng Thế giới đã hành động để giúp đỡ 42 nước nghèo mắc nợ (HIPC) và Chương trình Xóa nợ Đa phương (MDRI) nhằm cam kết xóa nợ vào năm 2005 cho các khoản nợ của Hiệp hội Phát triển Quốc tế của các nước đã hoàn thành chương trình MDRI.
Năm 1997, khối G7 đã cung cấp 300 triệu đô la Mỹ cho công việc xây dựng nhằm ngăn chặn sự cố lò phản ứng hạt nhân Chernobyl. Năm 1999, G7 quyết định tham gia trực tiếp hơn vào “quản lý hệ thống tiền tệ quốc tế” và tạo ra một diễn đàn ổn định tài chính cho các tổ chức tài chính quốc gia lớn như Bộ Tài chính, Ngân hàng Việt Nam và Bộ Tài chính.
Nội dung chính:
Hiểu rõ nền kinh tế của từng quốc gia trong khối G7
-
Hoa Kì: Đây là quốc gia có nền kinh tế phát triển nhất thế giới hiện nay, tác động sâu sắc đến quốc phòng an ninh, chính trị, xã hội và những vấn đề nóng bỏng diễn ra trên toàn thế giới. cầu.
-
Vương quốc Anh: Không kém cạnh Hoa Kỳ, Vương quốc Anh cũng là quốc gia lớn nhất và phát triển nhất trên thế giới. Đặc biệt là các lĩnh vực y học, công nghiệp hóa chất, công nghiệp, kỹ thuật, hàng không, công nghiệp vũ khí, chế tạo phần mềm thì khó có quốc gia nào có thể vượt qua được.
-
Đức: Đức là nước có nền kinh tế vô cùng ổn định, đứng đầu thế giới về sản lượng xuất khẩu, mạnh nhất Châu Âu, và đứng thứ 5 thế giới.
-
Pháp: Nói đến nước Pháp là nói đến một đất nước hùng mạnh, chuyên xuất khẩu hàng hóa. Nền kinh tế Pháp chỉ đứng sau nhiều nước lớn như Hoa Kỳ, Đức, Nhật Bản, Trung Quốc và Vương quốc Anh (thống kê năm 2015). Đây cũng là quốc gia thứ hai thu hút vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài từ các nước OECD.
-
Nhật Bản: Tuy nền kinh tế không phát triển mạnh như các nước kể trên nhưng Nhật Bản lại là nơi đặt trụ sở chính của một trong những ngân hàng lớn nhất thế giới và luôn ở vị trí dẫn đầu về công nghệ. Nhật Bản có thế mạnh về nghiên cứu chế tạo, công nghệ máy móc và nghiên cứu y tế. Vì vậy, họ luôn được biết đến với những phát minh trong lĩnh vực điện tử, robot, hóa chất và ô tô.
-
Italia (Ý): Có thể nói Italia là một trong những quốc gia có nền kinh tế ổn định và phát triển, đứng thứ 7 trên thế giới và thứ 4 ở Châu Âu. Ý cũng là nước xuất khẩu hàng hóa sản xuất lớn thứ sáu thế giới.
-
Canada: Mặc dù nền kinh tế của Canada chỉ đứng thứ 11 trên thế giới nhưng lại là nước hiếm hoi xuất khẩu năng lượng ròng trong số ít các nước phát triển. Đây là quốc gia đầu tiên tham gia chế tạo rô bốt vũ trụ và điều khiển rô bốt Canada Arm, Canadian Arm 2, và Dextre cho Trạm vũ trụ quốc tế và tàu con thoi của NASA. Nước này cũng tham gia Trạm Vũ trụ Quốc tế (ISS).
Khối G7 và một tương lai đầy thách thức
Hội nghị thường niên G7 vẫn được coi là cơ hội để các nhà lãnh đạo hoạch định chính sách và khách mời của các quốc gia thành viên tập hợp lại để tìm kiếm sự đồng thuận, đối phó với các thách thức toàn cầu chung. Qua đó cùng đưa ra các cam kết cho các mục tiêu cụ thể. Tuy nhiên, kể từ năm 2017, căng thẳng và bất hòa trong các cuộc họp G7 liên tục xuất hiện trên khắp thế giới.
Hội nghị thượng đỉnh năm 2017 tại Ý được coi là “đen tối” bởi tranh chấp về việc Mỹ rút khỏi Hiệp định Paris về Biến đổi Khí hậu. Cuộc họp năm 2018 tại Canada cũng được các nhà phân tích coi là một “thất bại” khi Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump từ chối ký một tuyên bố chung do sự khác biệt về mức thuế cao của Washington đối với các sản phẩm thép và nhôm của EU và Canada xuất khẩu sang thị trường Mỹ.
“Có những khác biệt không thể hòa giải về quan điểm” là tuyên bố gần đây về mối quan hệ giữa Hoa Kỳ và các thành viên còn lại của G7. Đồng thời, căng thẳng thương mại quốc tế gần đây vẫn chưa lắng dịu, thậm chí còn leo thang thành “chiến tranh lạnh”. Đặc biệt là căng thẳng chiến tranh thương mại Trung-Mỹ đã khiến châu Âu gặp nhiều khó khăn. Châu Âu là nước gánh chịu gánh nặng đầu tiên, đồng thời “bóng ma” suy thoái kinh tế toàn cầu cũng xuất hiện. Hoạt động kinh tế toàn cầu chậm lại gần đây đã gây ra tổn thất.
Sau một loạt các biện pháp trả đũa leo thang về thuế quan giữa Bắc Kinh và Washington, các cơ quan tín dụng quốc tế lớn đang xem xét lại dự báo tăng trưởng kinh tế của họ. Ngân hàng Thế giới (WB) hạ dự báo tăng trưởng kinh tế toàn cầu năm 2019 từ 2,9% xuống 2,6% và dự báo tăng trưởng kinh tế Khu vực đồng tiền chung châu Âu từ 1,6% xuống 1,2%. %.
Sau khi tân Thủ tướng Anh Boris Johnson tỏ ra quyết đoán, nguy cơ Anh không đạt được thỏa thuận Brexit vào ngày 31 tháng 10 ngày càng trở nên rõ ràng hơn. Vì vậy tác động kinh tế đối với khu vực đồng Euro chắc chắn sẽ lớn hơn.
Đồng thời với Brexit, tương lai của Liên minh châu Âu cũng là một vấn đề lớn. Một mối quan ngại khác từ châu Âu là chính trường Ý rơi vào khủng hoảng do sự sụp đổ của liên minh cầm quyền 14 tháng sau khi thành lập. Tình trạng nhập cư làm sâu sắc thêm tính đa đảng ở EU.
Ngoài cuộc chiến thương mại với Trung Quốc, sau khi Paris quyết định áp thuế 3% đối với hàng công nghệ số, Mỹ và Pháp cũng có dấu hiệu dính vào một cuộc “chiến tranh thương mại”, ảnh hưởng đến các công ty lớn của Mỹ. Việc Nhật Bản can dự vào tranh chấp thương mại với Hàn Quốc đã làm lung lay quan hệ đồng minh giữa hai quốc gia Đông Bắc Á và Mỹ.
Tuy nhiên, hiện nay các quốc gia đang phải đối mặt với những “nỗi sợ hãi” thời hiện đại: sợ biến đổi khí hậu, sợ công nghệ, sợ nhập cư. Thông qua việc thiết lập quan hệ đối tác mới với châu Phi, đặc biệt là ở khu vực Sahel, nơi tập trung hầu hết các thách thức của “Lục địa đen”, cuộc đấu tranh xóa bỏ bất bình đẳng đã được tăng cường ở cấp độ quốc tế.
Những hiện tượng đương đại này vượt xa khuôn khổ quốc gia khi đòi hỏi những cách thức hợp tác mới và thách thức hơn. Bao trùm lên tất cả những điều này là sự bất đồng giữa chính quyền Tổng thống Donald Trump và các thành viên khác của G7 về một loạt vấn đề quan trọng như thương mại và môi trường.
Những diễn biến này đã gây áp lực lên các nhà lãnh đạo của G7. Đặc biệt trong năm nay, G7 đã đặt ra mục tiêu đầy tham vọng: Tiếp tục đóng vai trò quyết định trong ba lĩnh vực chính là bảo vệ và đa dạng khí hậu. Đa dạng sinh học tập trung vào việc tăng cường các biện pháp bảo vệ môi trường và thay đổi mô hình sản xuất và tiêu dùng bằng cách:
-
Cải thiện ứng phó với các cuộc khủng hoảng và xung đột phá hoại sự ổn định xã hội
-
Hành động vì hòa bình, chống lại các mối đe dọa an ninh và khủng bố
-
Bảo vệ nền dân chủ
-
Tập trung vào việc áp dụng tiến bộ kỹ thuật số và nhân tạo trí tuệ phục vụ quyền và lợi ích của con người.
Về phía nước chủ nhà Pháp, nhiệm vụ đầu tiên của vị chủ tịch G7 là giải quyết vấn đề bất bình đẳng. Bởi Paris cho rằng thế giới vẫn “bất bình đẳng không thể chấp nhận được” và hy vọng G7 sẽ tìm ra nguyên nhân sâu xa của vấn đề.
Tổng thống Pháp Emmanuel Macron tuyên bố rằng xung đột và khác biệt bắt nguồn từ bất bình đẳng. Trong bối cảnh đó, tại cuộc họp G7, Pháp đã tập trung vào việc tìm kiếm các giải pháp cho bất bình đẳng. Đặc biệt là thúc đẩy bình đẳng giới, tiếp cận giáo dục và dịch vụ y tế chất lượng cao. Qua đó thúc đẩy giảm bất bình đẳng về môi trường thông qua tài trợ để giải quyết biến đổi khí hậu và chuyển đổi sinh thái đúng đắn. Cuối cùng là thúc đẩy thương mại, chính sách thuế và phát triển công bằng hơn trong lĩnh vực kỹ thuật số.
Tuy nhiên, bất chấp nội dung đầy tham vọng, Tổng thống Emmanuel Macron quyết định không chuẩn bị trước dự thảo tuyên bố chung cho hội nghị thượng đỉnh G7. Một phần vì những diễn biến không thuận lợi trước cuộc gặp. Điều này giúp phản ánh rõ hơn sự khác biệt sâu sắc giữa những người đứng đầu các nước công nghiệp phát triển lớn nhất thế giới.